Chương 9: Mùa đông kéo về
Công việc mới và bạn trai mới thật tuyệt.
Mỗi ngày anh đến khua tôi dậy vào lúc sáu giờ sáng, chở tôi đi mua nguyên liệu và quay về phòng.
Vài ngày sau đó, buổi
sáng sớm bắt đầu có giá lạnh, tôi không biết tôi và Kim có thể dậy được
không nếu anh không đến gọi chúng tôi dậy.
Bời vì anh làm nhiệm
vụ lái xe nên đến lúc anh mang mọi thứ về đến phòng tôi thì tôi vẫn còn
ngáp. Lúc đó Kim đã chuẩn bị xong xuôi và chúng tôi bắt đầu nấu nướng.
Anh và Kim cũng dần dần nói chuyện thoải mái hơn.
Vài hôm sau khi nấu
nướng, anh phải làm hết việc đi giao bánh. Và nếu hôm nào còn thừa bánh,
anh cầm hết đi và mang tiền về vào buổi chiều, anh bảo anh bắt "mấy
thằng bạn" mua hết.
Anh trở thành tài xế
riêng của tôi. Anh đi xe của tôi sau khi xong việc và khi tôi cần đi
đâu, tôi chỉ cần gọi điện cho anh quay về.
Mỗi lần anh lái xe, tôi lại ngồi đằng sau và ôm anh thật chặt. Cảm giác ấm áp như lúc cuộn tròn trong chăn.
Chỉ có một điều duy nhất làm tôi thắc mắc; ba ngày sau đó anh vẫn chưa thay quần áo.
Một buổi tối, trên đường đi dạy gia sư, tôi bắt đầu tra hỏi anh:
"Anh định bao giờ mới thay quần áo đấy?"
"Anh sẽ thay khi nào anh có điều kiện để ... tắm."
"Nhà tắm chỗ phòng trọ của anh bị làm sao à?"
Anh lưỡng lự vài phút. Cuối cùng anh cũng thú nhận.
"Anh bây giờ vô gia cư."
"Anh..."
"Buổi sáng sau khi
chúng ta ngủ dậy, anh bảo em đi ra trước và anh dắt xe ra sau, nhớ
không? Anh vừa dắt xe ra thì bác chủ nhà chặn anh lại. Bác ấy từ trước
đến giờ vẫn quý anh. Nhưng đêm hôm đó bác ấy nghe thấy tiếng động của
anh em mình."
"Em xin lỗi."
"Không cần xin lỗi.
Bấc ấy nói nào là nam nữ muốn ở chỗ bác ấy phải có đăng kí kết hôn, nào
là chỗ bác ấy không phải là khách sạn ..."
Tôi thở dài.
"Anh không muốn nghe
bất kì ai nói xấu hay kể cả nghĩ không tốt về em. Trưa hôm đó, anh về
mang hết đồ đi. Cũng chả có gì ngoài ít quần áo và đống hàng Amway chưa
bán hết."
"Mình làm bác chủ nhà đau đầu rồi. Tội nghiệp bác ấy."
Có điều tôi chưa biết
lúc đó; bác chủ nhà chỉ là nạn nhân đầu tiên của chúng tôi, chúng tôi
chuẩn bị làm cho rất nhiều người khác lo lắng và phát điên lên.
"Đừng để ý. Dù sao anh cũng chả thích ở đó lắm."
"Vậy bây giờ tối anh ngủ đâu?"
"Nhà bạn cũ của anh.
Đáng lẽ anh phải đi cùng anh ấy về nhà và thăm mẹ anh ấy luôn. Nhưng nhà
anh ấy ở xa quá, buổi sáng anh sẽ không đến giúp em bán bánh được."
Anh nhắc đến "người thấp". Có vẻ tình bạn của họ rất khăng khít.
"Anh có nhiều bạn lắm phải không?"
"Tất nhiên rồi. Trước
khi anh ở cùng anh ấy, anh ở cùng một nhóm bốn người. Bọn anh gọi vui là
'Bộ Tứ'. Cả 'Bộ Tứ' lúc đó đều tham gia Amway. Bọn anh đã làm nhiều
chuyện động trời ..."
Tôi tròn mắt nhìn anh.
"Tất nhiên là ở trong Amway. Bọn anh đã ... vân vân ... vân vân ..."
Tôi không để ý tiếp nữa.
Vậy là chỉ sau một tuần ngắn ngủi quen nhau, tôi đã biến anh thành kẻ vô gia cư.
Chả mấy, tôi sẽ làm anh sạt nghiệp.
Và mất hết bạn bè.
Sớm thôi...
**********
Tên chương là "mượn tạm" từ season 1 của Cuộc chiến ngôi báu.
Winter is coming.
Sớm muộn gì thì mùa đông thực sự (cả mùa đông thời tiết và mùa đông của dòng đời) cũng sẽ đến.
Nhưng tôi thực sự hạnh phúc vì đã được trải nghiệm qua mùa đông đó.
Tôi đánh máy lại và đăng liên tục các chương từ 5 đến 9 vì tôi cảm thấy ấm áp và hài lòng khi gõ lại từng dòng chữ này.
Hi vọng các bạn cũng thế, khi nhớ lại những mùa đông và những khó khăn đã trải qua.
Vì người chúng ta yêu.
**********
"Cục Bông luôn chọn những tên không ra gì để tán tỉnh, yêu đương." Kim nghĩ.
"Năm đầu tiên ở đại học,
mình thấy cô nàng rất hạnh phúc với tình yêu lúc đó của nàng. Nàng tin
rằng họ chắc chắn sẽ cưới nhau sau khi nàng học xong. Rồi bố mẹ nàng
ngăn cản chuyện đó." Kim nhớ lại.
"Nàng bị bố bắt về nhà.
Ba tháng sau, Cục Bông mới được trả tự do để quay lại học. Từ ngày đó,
nàng có vẻ cam chịu và khóc lóc suốt ngày. 'Giấc mơ có thật' đã tan vỡ
."
"Rồi đến năm thứ hai,
có vẻ như Cục Bông hồn nhiên, vô tư suốt ngày cười đùa đã quay trở lại.
Cô nàng đi chơi, tham gia câu lạc bộ và có nhiều bạn mới."
"Nhưng mình là bạn thân
nhất của nàng, mình biết có điều gì đó không ổn. nàng quen quá nhiều đàn
ông, cả ít tuổi lẫn hơn tuổi, nàng nói chuyện với họ quá nhiều và còn
đi chơi về muộn nữa."
"Một lần nàng ta đã thừa nhận với mình nàng làm thế để bố mẹ và người yêu cũ phát điên lên."
"Cô nàng muốn trả thù."
...
"Có vẻ như cô ta không
biết cách trả thù đó chỉ mang đến thêm rắc rối cho cô ta mà thôi. Hoặc
có thể cô ta chẳng thèm quan tâm."
"Mình đã cố gắng ngăn cô
ta. Bốn tháng trước mình tưởng mình đã làm được việc đó. Sau lần cô
nàng đi chơi đến tận sáng hôm sau mới về với một tên dở hơi nào đó và
khóc cả tuần sau."
"Mình đã bắt được Cục Bông viết quyết tâm 'sẽ không đi chơi với trai nữa cho đến khi ra trường' "
"Mọi thứ đang yên lành thì cái anh làm Amway đó gọi điện cho nàng vào tuần trước. Đúng là ngựa quen đường cũ."
"Cô nàng đã đi chơi, đi xem phim và đi qua đêm với hắn ta. Rồi còn để hắn dùng xe máy của mình."
"Chả mấy cô nàng sẽ mang hết mọi thứ dâng cho hắn ta, mua hết mọi thứ hắn ta bán cho."
"Làm sao Cục Bông có thể tin tưởng một người làm nghề lừa đảo như vậy nhỉ?"
***********
Chương 10 - một chương bước ngoặt thay đổi hoàn toàn các nhân vật sẽ ra mắt trong chiều nay.
EmoticonEmoticon